Nelson là thành phố nhỏ xíu nằm ở phía Bắc đảo Nam của New Zealand, được gọi là city of sunshine vì nắng vàng ươm quanh năm. Đây là một trong những thành phố đầu tiên mà người châu Âu cập bến và định cư khi đến New Zealand. Khách du lịch thường đến Nelson để đi trekking ở công viên quốc gia Abel Tasman, Nelson Lakes. Dân backpacker thì thường trú ở Nelson city hoặc khu lân cận Motueka, Richmond… thuộc Nelson-Tasman để làm việc trong các farm. Trung tâm Nelson city không có quá nhiều điểm tham quan. Nếu có một, hai ngày ở Nelson thì bạn có thể ghé qua những điểm sau:
Ai thích xem nhiều hình thì click vào link facebook mình xem nhé, mình không up nhiều trên blog du lịch vì load chậm)
Trung tâm thành phố Nelson
Thành phố rất nhỏ, downtown chỉ có vài block nhà xung quanh nhà thờ Christ Church Cathedral, đi dạo vài chục phút là hết một con đường. Có nhiều cửa hàng thời trang, giày dép, hàng quán ăn uống. Đa số hàng quán ở khắp đất nước kiwi này làm việc theo giờ hành chính, nên muốn ăn nhà hàng, uống cafe ngắm phố phường, bạn phải tranh thủ thời gian từ 9h sáng đến 5h chiều. Nhiều bar mở cửa tới 10h hoặc nửa đêm các ngày trong tuần, nhưng vẫn chỉ mở cửa đến 4h chiều chủ nhật. Ai thích uống craft beer có thể đến bar 623, beer tươi ngon, mở nhạc hay và có không gian rộng rãi thoải mái
Chợ trời cuối tuần ở Nelson
Có hai buổi chợ trời với hai chủ đề khác nhau mỗi cuối tuần ở cùng địa điểm là quảng trường Montgomery, bãi giữ xe ở trung tâm Nelson. Mỗi thứ bảy từ 8h sáng đến 1h chiều là Saturday Flea Market với các mặt hàng nông sản organic ở vùng Monty’s Sunday Market tập trung bày bán đồ đã qua sử dụng, vintage. Nghe nói thứ bảy đông vui, tấp nập hơn rất nhiều vì nhiều đồ nông sản. Còn đồ qua sử dụng thì ở NZ có hệ thống opshop chuyên bán quần áo và đồ nội thất second hand nên mọi người cũng ít đến chợ chủ nhật hơn. Xem thêm thông tin về hai chợ trời này tại web http://www.nelsonmarket.co.nz/
Hình minh họa ở đây là chợ trời chủ nhật. Mỗi buổi họp chợ chỉ tầm 50 gian hàng thôi. Người người mang rau củ quả, quần áo cũ, sách cũ ra chợ bán, có gian hàng toàn bán kềm búa kéo cho các ông các bác. Tới đây bạn có thể mua sắm khá nhiều đồ second hand hay ho. Quần áo sách vở gì cũng một hai ba đồng thôi, rẻ bèo. Nghe đâu thuê chỗ một ngày vài chục đồng, tính toán kinh tế thấy không lời lỗ gì, nên mình nghĩ chắc bày chợ chủ yếu để nâng cao đời sống tinh thần, giao lưu vui vẻ là chính, tiền bạc không bao nhiêu ?
Ngoài ra còn chợ nông dân Farmers Market diễn ra vào thứ 4 hàng tuần. Những gia đình có vườn cây ăn trái organic, sản lượng ít thường mang đồ đến chợ để bán. Giá rau củ quả rẻ hơn siêu thị mà đảm bảo không xịt thuốc trừ sâu nhiều.
Công viên Founder’s Heritage Park – Nelson
Dạo một vòng công viên Founder’s Heritage Park là thấy lịch sử ùa về. Công viên này là trang sách cổ của Nelson, một bảo tàng thể hiện New Zealand những năm giữa thế kỉ 16, khi người châu Âu mới di cư, xây dựng những con phố thương mại đầu tiên. Mình thích những khu phố cổ, vintage hay hay như này. Ở Cameron Highlands (Malaysia) có bảo tàng Time Tunner Museum, ở Seoul có Con đường ký ức…
Vé có 8 đồng mà tham quan hai ba tiếng hơn mới hết. Một số nơi thật sự là nhà cổ, nhiều nơi là phục dựng. Công viên khá rộng, có những cửa hàng tạp hoá, tiệm đóng giày, phòng khám nha khoa… Có hàng cà phê, tiệm may đồ decor kiểu vintage, vẫn còn hoạt động. Xe lửa cổ như kiểu xe lửa lên trại mát ở Đà Lạt chở khách một đoạn tầm 2 cây rồi chở về, trên đường không đẹp như Đà Lạt. Nhà thờ Tin Lành vẫn làm lễ cưới cho những cặp đôi có nguyện vọng. Như anh bạn mình kể mới huỷ đám cưới đã đặt lịch ở đây.
Công viên cũng là địa điểm tổ chức nhiều festival, lễ hội khá hay ho. Hôm mình đi có Dia de los Muertos, lễ hội của người chết, là nghi lễ truyền thống của người bản địa tại Mexico. Mọi người thường đeo mặt nạ có hình ma quỷ hoặc sọ người, tụ tập ăn uống. Nhiều người nói lễ hội Haloween bắt nguồn từ lễ hội này. Công viên Founders Heritage ở Nelson năm nay mở lễ hội Dia de los Muertos kết hợp với ngày văn hoá Mexico. Có các quầy bán đồ ăn Mễ, quần áo, hình xăm, hoá trang… hay ho. Vui nhất là sân khấu giữa công viên, hát nhạc Tây Ban Nha, nhảy nhót um xùm. Gia đình nào cũng hoá trang cho cả bố mẹ, con, chó… nhiều bà cô mặc đồ xùm xuề lượn lờ cả buổi, gặp ai cũng nhún chào duyên dáng.
Giữa công viên có một tiệm cafe và bia mở cửa suốt tuần, ngay cạnh bảo tàng bia hop. Bia được ủ thủ công và bán với giá khá ổn. Uống bia craft nhớ mấy tiệm bia tự chế ở Saigon, tá lả lựa chọn mà giá mềm bèo. Hop training là một trong những ngành chính của NZ. Họ cuốn dây hop, chờ đơm bông rồi ủ làm bia. Mình được rủ đi làm, nhưng ngại cực không làm. Không muốn sau này mỗi lần uống bia là thấy kí ức cuốn hop ùa về hị hị
Trung tâm tái chế – Recycle Center – “Bãi ve chai” ở Nelson
New Zealand có quy trình bảo vệ môi trường, xử lý rác thải nghiêm ngặt. Mỗi nhà đều có 2-3 thùng rác, một thùng đựng rác giấy, một thùng đựng lon-chai sành, một thùng đựng rác thức ăn và rác vệ sinh. Thùng rác thức ăn thì mỗi tuần có xe đổ rác tới thu gom một lần, rác giấy v lọ chai thì 2 tuần một lần. Quần áo cũ thì phải bỏ riêng, hoặc ra siêu thị Countdown bỏ vào thùng quần áo cũ để làm từ thiện. Reuse, recycle cũng là cách để giảm thiểu rác thải ra môi trường. Người dân thường gom đồ cũ không dùng đến bỏ vào garage rồi lâu lâu chở đến các opshop, chợ trời bán hoặc ra bãi ve chai đổ. Opshop là cửa hàng bán đồ second hand, hàng còn đẹp, tốt, giá rẻ 1 nữa hoặc cả 2/3, còn hàng ở bãi ve chai thì đích thị là ve chai ?.
Nhân viên ở các bãi ve chai sẽ phân loại và sắp xếp, định giá. Hàng hoá thì kính thưa các loại từ quần áo, chén đĩa, đồ điện tử, xe đẩy máy tập thể dục, đồ nội thất, nhà bếp phòng tắm… gì cũng có. Chất lượng thì cũng không hy vọng gì nhiều, tiền nào của đó mà. Nếu may mắn vẫn có thể tìm được những đồ nội thất, bếp mới toanh với mức giá cực kì rẻ. Khách hàng đến đây thường là những người thu nhập thấp, hoặc những người thật sự sống cần kiệm để dành tiền mua bất động sản chả hạn ??.
Về điểm xử lý rác thải thì Hàn Quốc với New Zealand khá giống nhau. Về rác thức ăn thì Hàn Quốc lại có hệ thống xử lý đặc biệt tân tiến hơn. Ở Hàn rác thức ăn bắt buộc phải vứt riêng. Quần áo thì ở mỗi khu nhà hay có các thùng bỏ quần áo, chăn nệm cũ. Rác giấy với lọ chai cũng phải bỏ riêng. Các shop mỹ phẩm cũng có thu gom chai hộp đã qua sử dụng, một số brand mang sứ mệnh yêu thiên nhiên, bảo vệ môi trường còn có tích điểm cho khách hàng khi mang chai lọ cũ đến trả. QUEEN Beauty Bar mình cũng sẽ áp dụng chương trình tương tự trong thời gian tới.
Ở Sài Gòn có một dạo phong trào phân loại rác cũng nổi lên, mỗi khu làm 2 3 thùng rác riêng nhưng xe chở rác thì lại đổ tất cả vào chung 1 nơi nên cũng như không hà. Anw, cách vận hành hệ thống bãi ve chai của Việt Nam cũng khá tương tự như bên này đó. Các cô ve chai thường đi qua mỗi khu xóm rao mua “ve chai bán hôn”, bán còn có tiền, chứ ở nước ngoài còn phải trả tiền, vứt rác sai còn bị phạt. Nhà mình có thói quen vứt rác hữu cơ và vô cơ riêng. Giấy với thùng lọ chai bỏ riêng cho các cô ve chai qua lấy, còn rác vệ sinh với đồ ăn mới vứt hàng ngày. Chúng ta không có hệ thống xử lý rác thải tốt như các nước phát triển nhưng mỗi người có thể tập thói quen phân loại rác để giảm rác thải, để môi trường trong sạch hơn, đó cũng là một lifestyle như những nơi thịnh vượng.
Hostel ở Nelson
Nelson có nhiều hostel giá rẻ, dao động từ 15 đến 30$ tùy vị trí và thời điểm trong năm. Các bạn working holiday ở dài hạn thường đến The Custom House, giá 1 tuần tầm 110$. Khách du lịch ngắn hạn thì mình reccommend YHA Nelson, Mid City Motor Lodge, The Prince Albert Backpackers & Bar…